HỌC SINH TÌM THẦY KHÓ,
THẦY TÌM HỌC SINH CÀNG
KHÓ HƠN, ĐẾN ĐÂU ĐỂ TÌM
Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
Bởi thế nghiên cứu Vũ Trụ hồng quan, các nhà vật lý học nói với chúng ta: Vụ Trụ mà họ quan sát được, chỉ có thể thấy được 10%, còn 90% không thấy được.
Chúng ta hiểu được cách nói này, 90% không nhìn thấy đó đi về đâu?
Trở về Thường Tịch Quang, chúng ta không thể nào phát hiện ra Thường Tịch Quang, vì sao vậy?
Vì nó không có hiện tượng. Nó không phải hiện tượng vật chất, không phải hiện tượng tinh thần, cũng không phải hiện tượng tự nhiên.
Nhưng ba loại hiện tượng này đều do nó sanh ra, bản thân nó lại không phải ba loại hiện tượng này. Không phải hiện tượng vật chất, Ngũ Căn của chúng ta, năm căn trước nhãn nhĩ tỷ thiệt thân không duyên được. Không phải hiện tượng tinh thần, đệ lục ý thức không duyên được.
Không phải hiện tượng tự nhiên, đến nghiệp tướng của A lại da cũng không duyên được. Buông bỏ ta sẽ thấy được, các nhà khoa học chưa buông bỏ. Thật sự đạt được cảnh giới cao nhất như Đức Phật nói đối thoại của Bồ Tát Di Lặc và Đức Thế Tôn, là việc của ba ngàn năm trước.
Y theo các bậc Tổ Sư Đại Đức xưa, họ nói rằng: Đức Thế Tôn ra đời vào năm thứ hai mươi bốn của Chu Chiêu Vương, Giáp Dần, Đức Phật thuộc tuổi Dần, diệt độ vào thời Chu Mục Vương. Tính theo niên đại này, Đức Phật diệt độ đến nay là ba ngàn không trăm ba mươi tám năm.
Cho nên lời này là Đức Phật nói vào ba ngàn năm trước, tương ưng với phát hiện của Max Planck. Đồng nghĩa nói phát hiện của Max Planck đã chứng minh đức Thế Tôn nói về duyên khởi của vũ trụ, là thật không phải giả.
Vì nhất niệm bất giác mà có vô minh, A lại da xuất hiện, A lại da không phải thật, nó là vọng tâm. Từ trong chân tâm xuất hiện vọng tâm, chân tâm năng hiện, vọng tâm năng biến. Nghiệp tướng của A lại da, ngày nay các nhà khoa học gọi là năng lượng. Chuyển tướng của A lại da, các nhà khoa học gọi là tin tức.
Cảnh giới tướng của A lại da, các nhà khoa học gọi là vật chất, điều này quả là không thể nghĩ bàn.
Chúng ta đối với tam tế tướng của A lại da, rất mơ hồ, nói không rõ ràng. Xem những chú giải của các bậc Đại Đức, lúc còn trẻ học, nghe thầy dạy, nghe rất mơ hồ, xem văn tự cũng rất mơ hồ. Bây giờ xem hoàn toàn rõ ràng, không phải vấn đề trên mặt văn tự, mà là trí tuệ của chúng ta chưa khai phát, không nhận ra, xem chú giải của Cổ Nhân thì bán tín bán nghi.
Bây giờ mới tin, cảnh giới bên ngoài không sai, hoàn toàn là bản thân chúng ta, mê hoặc điên đảo vô tri, nên xem sai về nó.
Phật Bồ Tát là người tu hành, những bậc đại thiện tri thức này đều có định công, đều có trí tuệ, những gì họ nói không sai. Chúng ta nghe sai, thấy sai còn trách họ không nói rõ ràng, Quý Vị nói chúng ta có tạo nghiệp chăng. Tôi tin rằng chúng ta hữu tâm vô tâm tạo tội nghiệp này, không biết bao nhiêu người.
Tôi rất lo lắng, truyền thống văn hóa có thể phục hưng được chăng?
Chánh Pháp có thể cửu trú chăng?
Tôi thật sự lo lắng, vì sao vậy?
Vì không có người có tâm chân thành cung kính đó học tập. Mặc dù có thiện tri thức đến dạy, cũng không tìm thấy học sinh. Học sinh tìm thầy khó, thầy tìm học sinh càng khó hơn, đến đâu để tìm.
Tất cả thiện pháp thế xuất thế gian là căn bản của căn bản, là hai câu trước của Tịnh Nghiệp Tam Phước: Hiếu dưỡng Phụ Mẫu, phụng sự Sư Trưởng. Tổ Tông dạy chúng ta Hiếu Thân Tôn Sư, đây là căn bản lớn của thiện pháp thế xuất thế gian, hiện nay không còn.
Ai hiểu được hiếu thân?
Ai hiểu được tôn sư?
Đánh mất tâm thái này, tuy Thánh Giáo ở thế gian cũng đồng nghĩa là diệt vong, vì sao vậy?
Không ai hiểu được giá trị của nó. Người không hiểu giá trị nói những vấn đề này, học những điều này, tất cả đều học thiên lệch, học tà ngụy, không phải là như vậy.
***