Trong quaù khöù quan ñieåm
giaù trò laø hieáu, ñeã, trung,
tín, leã, nghóa, lieâm, sæ.
Hieän thôøi chaúng coøn nöõa.

tonsutrongdao.edu.vn

CHA MẸ VÀ CON CÁI LÀ DO DUYÊN, NẾU KHÔNG CÓ DUYÊN, ĐỐI DIỆN CŨNG KHÔNG NHÌN THẤY

CHA MẸ VÀ CON CÁI LÀ DO DUYÊN,

NẾU KHÔNG CÓ DUYÊN, ĐỐI DIỆN

CŨNG KHÔNG NHÌN THẤY

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Thứ nhất là báo ân: Trong đời quá khứ quý vị có duyên với người đó, cha mẹ này có ân với quý vị, gặp lại vô cùng hoan hỷ, quý vị đến để đền ơn.

Đứa trẻ đến để báo ân rất tốt, đỡ phải lo, hiếu tử hiền tôn mà. Nó rất thông mình, ngoan ngoãn, biết nghe lời. Quý vị hiểu được đạo lý này rồi, hãy kết thiện duyên rộng lớn với con người, kết ân huệ rộng, thì mới có nhiều người báo ân chứ.

Thứ hai là báo oán: Nghĩa là trong đời quá khứ quý vị là kẻ thù của nhau, nó sinh vào gia đình quý vị để báo oán, để báo thù. Chuyện này phiền phức lớn, đứa trẻ này trong tương lai là kẻ phá phách, nó sẽ khiến cho quý vị nhà tan cửa nát, nó đến báo oán mà. Xã hội ngày nay, trẻ tốt thì ít, trẻ xấu lại nhiều.

Nguyên nhân gì vậy?

Cha mẹ quý vị có nhiều ân đức bố thí cho mọi người, hay ý niệm tự tư tự lợi, muốn chiếm đoạt của người khác nhiều?

Đạo lý ở chỗ này.

Thứ ba là đòi nợ: Nghĩa là quý vị thiếu tiền nó, nhưng không nợ mạng nó, nó không đòi mạng quý vị đâu, nhưng kiếm được tiền thì phải trả cho nó, gọi là quỷ đòi nợ. Nếu thiếu nợ ít, đứa trẻ nuôi lên ba lên bốn sẽ chết đi.

Vì sao?

Quý vị thiếu bao nhiêu tiền thì tốn bấy nhiêu đó thôi, đòi hết nợ thì nó đi, nó không có tình cảm gì với quý vị, quý vị yêu quý nó nó cũng chẳng có tình cảm với quý vị. Nếu thiếu nợ nhiều, có thể nó phải đòi đến năm mười, hai mươi tuổi, nuôi ăn học tốt nghiệp đại học, lấy được học vị tiến sĩ xong thì chết, đó là đòi nợ nhiều.

Thứ tư là trả nợ: Nghĩa là đứa trẻ này thiếu nợ cha mẹ, cho nên nó chăm lo đời sống vật chất cho cha mẹ rất chu đáo, cũng phải xem nó thiếu nợ bao nhiêu, thiếu nợ nhiều thì phải trả nhiều, nó sẽ chăm lo đời sống vật chất cho cha mẹ thật hậu.

Nếu thiếu nợ ít, cuộc sống của cha mẹ, nó miễn cưỡng cung cấp cho một ít đủ ăn là được rồi, không cho dư, nó không lo cho cuộc sống của cha mẹ thật đầy đủ đâu.

Sự việc này chúng tôi tận mắt chứng kiến, coi cha mẹ là người gì?

Coi cha mẹ giống như người ở vậy. Cha mẹ lớn tuổi rồi, cũng phải có một người ở chăm lo cho, nhưng con cái xem cha mẹ như người ở vậy, tiền sinh hoạt hàng tháng tính chặt chẽ.

Chưa học Phật thì chẳng biết được, học Phật rồi sẽ hiểu đây là trả nợ. Trong đời quá khứ cha mẹ thiếu nợ nó không nhiều, nên phải trả nợ ít. Đức Phật dạy nếu không có bốn duyên trên đây thì chẳng đến gia đình này.

Học Phật rồi phải làm gì với gia đình mình đây?

Đức Phật dạy chuyển nghiệp duyên thành pháp duyên. Dạy, quý vị hãy dạy họ, dạy luân lý, đạo đức, nhân quả. Hãy hóa giải những oan gia trái chủ trong đời quá khứ thành pháp duyên.

Quý vị xem, chẳng phải những điều ta đang học đây sao?

Không có định pháp mà, pháp vô định pháp, xem quý vị biết chuyển đổi hay không. Khi Phật Pháp chưa truyền vào Trung Quốc, lão Tổ Tông của chúng ta đã biết đạo lý này, cho nên lão Tổ Tông chú trọng cội rễ giáo dục, cội rễ giáo dục là chuyển đổi duyên, chẳng phải không chuyển đổi được duyên, chuyển được. Quý vị dạy họ, họ chuyển đổi được rồi, quý vị trở thành người ân lớn đức lớn đối với họ.

Vì sao vậy?

Đúng ra họ là những người báo ân, báo oán, đòi nợ, trả nợ. Ngày nay quý vị chuyển đổi được họ rồi, dạy họ trở thành Bậc Hiền Nhân, Thánh Nhân, thành Chư Phật Bồ Tát, ân đức này to lớn vô cùng.

***