Trong quaù khöù quan ñieåm
giaù trò laø hieáu, ñeã, trung,
tín, leã, nghóa, lieâm, sæ.
Hieän thôøi chaúng coøn nöõa.

tonsutrongdao.edu.vn

HƠI PHAN DUYÊN ĐÔI CHÚT, TÂM CHÚNG TA CHẲNG THANH TỊNH

HƠI PHAN DUYÊN ĐÔI CHÚT,

TÂM CHÚNG TA CHẲNG THANH TỊNH

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Hiện thời, trong Phật Môn, thực hiện sự nghiệp từ thiện là chuyện rất phổ biến. Đấy là chuyện tốt, nhưng đó là pháp thế gian, chẳng phải là Phật Pháp. Phật Pháp là tu tâm thanh tịnh, liễu sanh tử, thoát Tam giới.

Nếu làm sự nghiệp từ thiện thế gian, tâm địa thanh tịnh, ngoài chẳng chấp tướng, trong chẳng động tâm thì được. Đó là hành Bồ Tát đạo. Nếu làm những chuyện ấy mà chúng ta khởi tâm động niệm, khởi tham, sân, si, mạn, chớ nên làm những chuyện ấy.

Hễ làm thì sẽ như thế nào?

Chính mình đọa lạc luân hồi, những gì đã tu đều là phước báo hữu lậu. Đối với phước báo hữu lậu ấy, tôi trọn chẳng thêm vào hai chữ Nhân Thiên.

Vì sao?

Chưa chắc đã hưởng trong Nhân Thiên. Chuyện này rất đáng sợ, chúng ta hãy nên cảnh giác. Không thoát khỏi tam giới, không thể vãng sanh, nói thật thà, đáng ngại lắm.

Vấn đề này rất nghiêm trọng. Trong một đời này, hễ gặp gỡ Phật Pháp thì quyết định phải vãng sanh, quyết định phải thấy Phật. Chúng ta chỉ có một mục tiêu này, chỉ có một phương hướng này, chỉ có một mong cầu này, những thứ khác thảy đều chẳng có.

Do đó, chúng ta làm việc là hoằng pháp lợi sanh, vẫn chẳng phải là sự nghiệp từ thiện thông thường, cũng phải tùy duyên, chớ nên phan duyên. Hơi phan duyên đôi chút, tâm chúng ta chẳng thanh tịnh.

Đánh mất tâm thanh tịnh thì tệ lắm. Dẫu hoằng pháp lợi sanh, vẫn là thiện pháp hữu lậu, cũng là phước báo hữu lậu trong thế gian. Nhất định phải nhận thức rõ ràng điểm này.

Nhận thức rõ ràng là giác chứ không mê, tuyệt đối chẳng mê nơi sự tướng. Nhất tâm nhất ý niệm câu A Di Đà Phật, trong mười hai thời chẳng gián đoạn, chẳng xen tạp, đó là chánh chứ không tà. Trong tâm Phật Hiệu chẳng gián đoạn bèn chẳng có phiền não, đó là tịnh chứ chẳng nhiễm.

Chúng ta tu gì?

Chúng ta dùng câu A Di Đà Phật, dùng bộ Kinh Vô Lượng Thọ và Kinh Di Đà để tu giác, chánh, tịnh. Giác, chánh, tịnh viên mãn bèn thành Phật. Chẳng viên mãn bèn là Bồ Tát, thật sự phát bồ đề tâm tu Bồ Tát đạo.

***